Nứng cặc nên chén luôn vợ của con nợ Natsume Iroha ngọt nước, vẩn vơ đầy thay đổi của tuổi thanh xuân non nớt yếu mềm để hứng chịu cho mình hết nỗi buồn này đến nỗi đau khác. Xuân Diệu ngày đó làm thơ hẳn chẳng phải cho riêng ông đọc mà còn để cho cả thế gian chiêm ngưỡng, để đôi khi, Một ngày sung sướng cùng vợ của con nợ Natsume Iroha lồn múp một khoảng nào đó, họ sẽ bắt gặp mình đang được nói đến trong những câu thơ đầy ma mị kia. ‘Giơ tay muốn ôm cả trái đất… Ghì trước trái tim ghì trước ngực… Cho đầy trước mắt khoảng cô đơn… Bao là muôn trời sâu vạn vực… Làm sao sống được mà không yêu… Không nhớ không thương một